词典
干理的意思
gānlǐ
干理
拼音gān lǐ
注音ㄍㄢ ㄌ一ˇ
繁体幹理
词语解释
干理[ gàn lǐ ]
⒈ 治理;料理。
⒉ 谓干练有理事之才。
引证解释
⒈ 治理;料理。
引《三国志·蜀志·张裔传》:“汝南 许文休 入 蜀,谓 裔 干理敏捷,是中夏 钟元常 之伦也。”
《陈书·谢岐传》:“时军旅屡兴,粮储多闕, 岐 所在干理,深被知遇。”
明 张居正 《召见纪事》:“至于国家事务,臣当尽忠干理。”
清 蒲松龄 《聊斋志异·锦瑟》:“君干理家事毕,妾当自至。”
⒉ 谓干练有理事之才。
引《三国志·魏志·和洽等传评》:“和洽 清和干理, 常林 素业纯固。”
《陈书·沉君理传》:“君理 招集士卒,脩治器械,民下悦附,深以干理见称。”
《旧唐书·杜正伦传》:“正伦 出入两宫,参典机密,甚以干理称。”
相关词语
- ān shǐ安史
- ài chēng爱称
- bìng shǐ病史
- bìng chēng并称
- biāo chēng标称
- chēng zhòng称重
- chèn xīn称心
- chēng xióng称雄
- chèn zhí称职
- chēng dào称道
- cì shǐ刺史
- chēng bà称霸
- chēng wèi称谓
- chēng zuò称作
- chēng zàn称赞
- chēng hū称呼
- chēng wéi称为
- chēng hào称号
- duì chèn对称
- é chēng讹称
- gōng chēng公称
- guó shǐ国史
- gǎi chēng改称
- hào chēng号称
- jiǎn chēng简称
- kǒu chēng口称
- lì shǐ历史
- mì shǐ秘史
- měi chēng美称
- míng chēng名称
- nǚ shǐ女史
- nèi shǐ内史
学组词,涨知识!爱词典,传文化!汉语词典