词典
发性的意思
fāxìng
发性
拼音fā xìng
注音ㄈㄚ ㄒ一ㄥˋ
繁体發性
词语解释
发性[ fā xìng ]
⒈ 谓使慧性、定性彰明。
⒉ 发脾气。
引证解释
⒈ 谓使慧性、定性彰明。
引唐 杜甫 《大云寺赞公房》诗之一:“醍醐长发性,饮食过扶衰。”
仇兆鳌 注:“潘鸿 曰,《止观辅行》云:‘见是慧性,发必依观;禪是定性,发必依止。’此发、性二字所本。”
⒉ 发脾气。
引《醒世恒言·陈多寿生死夫妻》:“朱世远 是本分之人,见浑家发性,拦他不住,洋洋的躲开去了。”
国语辞典
发性[ fā xìng ]
⒈ 发脾气。
引《雅俗稽言·卷二一·人物发性》:「俗呼暴怒曰发性,笠泽丛书:『先主性猾急,遇事发作,辄不能忍,寻复悔之。』」
相关词语
- ān quàn安劝
- āi quàn哀劝
- bǐ chù笔触
- chù jué触觉
- chù shǒu触手
- chù jiǎo触角
- chù gǎn触感
- chù diàn触电
- chù fā触发
- chù dòng触动
- chù fàn触犯
- chù jí触及
- chù mō触摸
- dǐ chù抵触
- fèng quàn奉劝
- guī quàn规劝
- gǎn chù感触
- jiē chù接触
- pèng chù碰触
- quàn dǎo劝导
- quàn jiě劝解
- quàn wèi劝慰
- quàn zǔ劝阻
- quàn gào劝告
- quàn shuō劝说
- bō chù拨触
- bìng sēng quàn huàn sēng病僧劝患僧
- biǎo quàn表劝
- bó chù薄触
- bǎi chù摆触
- bī quàn逼劝
- bēn chù奔触
学组词,涨知识!爱词典,传文化!汉语词典